Giống
Khác:
Descartes:
“Tôi suy tư nên tôi hiện hữu”Tôi là sự vật có suy tưởng, và tôi là sự vật có thật
như một hiện tượng tinh thần. Thân xác chỉ là cái bên ngoài. Ông hoaig nghi tất
cả mọi sự mà ông gọi là hoài nghi phỏ quát, với ba dạng hoài nghi: hoài nghi
giác quan, hàoi nghi khoa học và hoài nghi khả năng nhận thức của cong người.
Não là vật chất,
tinh thần chính là hoạt động của não. Sự kết hợp giữa vật chất và tinh thần có
được là nhờ tuyến yên, thế những tuyến yên đó là vật chất hay tinh thần thì lại
là một chuyện. Vì nếu vật chất kết hợp với tinh thần, mà lại ra vật chất như thế
là mâu thuẫn, thất bại. Tuyến yên là vật chất thì không có cách nào lý giải hiện
tượng tinh thần cách đúng đắn.
Theo Seurle ông lại
lý giải ngược lại, Seurle lại theo thuyết nhất nguyên, và ông cho rằng vật chất không có tinh thần. Ông áp dụng
nguyên tắc hoạt động của não bộ. Cách giải thích của ông hoàn toàn bằng khoa học,
ông cho rằng nhờ não cấu tạo bằng hàng tỷ nơ-ron thần kinh và chính những
nơ-ron đó có khả năng mang tư tưởng, hình ảnh qua giác quan đưa vào bằng hoạt động
tri giác, tư tưởng và ý định… dẫn đến hoạt động có ý thức. Ý thức, ý hướng hay
tính chủ quan hoặc các tác động mang tính nhân quả đều do hoạt động của bộ não
điều khiển mà tư duy. Ông kết luận hai vấn đề:
Thứ nhất: không có hoạt động của não thì sẽ không có các sự
kiện tinh thần.
Thứ hai: Hoạt động của tinh thần còn do tính năng của não, chức
năng của mỗi nơ-ron là hoạt động và liên kết với nhau sẽ hình thành tư tưởng
theo hình thức của thuyết nhân quả.
Như vậy, cấu trúc suy tư của não còn mang tính chủ quan, vì nếu
giải thích khả năng tính của não thì bản ngã tính suy tư chưa thể giải thích được
thân xác ? Bởi vì có rất nhiều hoạt động của thân xác mà y học có thể dùng thuốc
để trị liệu, chẳng hạn khi ta mất ngủ bác sỹ có thể cho dùng thuốc ngủ để giúp
ta dễ ngủ.
Kết luận:
Descates có ưu
điểm là đã giải thích được tính độc lập của lý trí. Lý trí không phụ thuộc vào
một lực lượng siêu nhiên nào, nhờ đó con người ý thức được khả năng phát triển
của lý trí nhằm vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Luôn có ý chí để vượt
qua chính mình. Mặt khác, dùng suy tư lý trí để làm cầu nối đưa con người tìm về
với thực tại siêu nhiên. Nghĩa là con người có khả năng nhận biết Thiên Chúa bằng
con đường lý trí. Tuy nhiên, hạn chế của Descates là quá đề cao lý trí dẫn đến
mất tính cụ thể, vì ngoài nhận thức bằng lý trí thì con đường nhận thức còn có
thể bằng các cách thức khác nữa. Hơn nữa, nếu đề cao lý trí là hiện tượng của
tinh thần thì đồng nghĩa với việc coi thường thân xác, khiến thân xác con người
rất dễ thụ động. Bởi vì thân xác cũng có sự hiểu biết nhất định và nó cũng có
trí nhớ của nó.
Còn Seurle thì
có ưu điểm khi dùng thuyết nhất nguyên để giải thích mọi hiện tượng khó khăn nhất,
kể cả tính khoa học của nó cũng rất phù hợp. Ông giải thích theo cách khoa học
nên dễ chấp nhận, dễ hiểu. Tuy nhiên, điểm hạn chế của Seurle đó là vì chỉ dựa
vào não không thôi thì chưa đủ, bởi lẽ khi tiếp cận với bên ngoài não vẫn bị giới
hạn của nó. Não không thể nào giải thích được tính luân lý đạo đức xã hội và
ngay chính trong con người mình hoặc giải thích các hiện tượng tâm linh khác. Nguyên
do là trong cuộc sống chúng ta có rất nhiều giá trị luân lý khác nhau, gồm cả
bên ngoài và bên trong.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét