Trang Giáo Phụ này được soạn thảo nhằm giúp các độc giả có
thể khám phá các văn sĩ, các tư tưởng Kitô giáo thuộc những thế kỷ đầu mà người
ta gọi là các Giáo Phụ, những chứng nhân về thời thanh xuân của Giáo Hội.
Các "Giáo Phụ" là ai? Theo nghĩa hẹp, kiểu nói
này chỉ các tác giả Kitô Giáo cổ thời, giáo sĩ cũng như giáo dân, trổi vượt do
phẩm chất giáo lý, có đời sống mẫu mực, và được Giáo Hội về sau chuẩn nhận. Ðó
là định nghĩa của các sách giáo khoa về "Giáo Phụ".
Theo một nghĩa rộng và thông dụng hơn, người ta cũng kể
vào số các Giáo Phụ những tác giả Kitô Giáo trổi vượt khác của những thế kỷ
đầu, cho dù đời sống hay giáo lý của họ không hoàn toàn tránh khỏi những khuyết
điểm kể cả những sai lầm nghiêm trọng: Chẳng hạn Tertulien (chết trong ly giáo)
hay Origène (có một số luận đề bị coi là phi chính thống, dĩ nhiên là nhiều thế
kỷ sau khi ông mất), do giá trị phi thường của toàn bộ công trình của họ và do
ảnh hưởng của nó đối với Kitô giáo cổ thời.
"Giáo Phụ học" (Patrologie) và "Khoa học về
tư tưởng các Giáo Phụ" (Patristique) là khoa học có mục đích nghiên cứu về
các Giáo Phụ, thế nhưng trong thực tế, nó bao trùm tất cả văn chương Kitô Giáo
của những thế kỷ đầu, kể cả những tác phẩm vô danh, bên lề, thậm chí cả những
tác phẩm phi chính thống: Nghĩa là mọi tư liệu văn chương về Giáo Hội cổ thời.
Thời kỳ các Giáo Phụ kéo dài từ hậu bán thế kỷ I thuộc kỷ
nguyên này (những tác phẩm "Giáo Phụ" đầu tiên xuất hiện cùng thời
với một phần các tác phẩm Tân Ước) tới thế kỷ IV bên Tây Phương và thế kỷ VII
bên Ðông Phương.
Tư liệu của chúng ta bao gồm các tác phẩm của các Giáo Phụ
Hy Lạp, các Giáo Phụ La Tinh, ngoài ra còn có những tài liệu được viết bằng
ngôn ngữ Ðông Phương cổ: Syriaque (thổ ngữ phát xuất từ tiếng Aram) Copte,
Aménien.
Ngày nay, giữa lòng phong trào trở về nguồn Kitô Giáo, một
trong những nét phong phú của thế kỷ 20 này, nghiên cứu về các Giáo Phụ đã có
một bước phát triển đáng kể. Việc trở về với các Giáo Phụ đã đóng góp rất nhiều
cho sự đổi mới trên bình diện thần học, phụng vụ trước và sau Công Ðồng
Vaticanô và hiện nay nó đóng một vai trò chính yếu trong cuộc đối thoại đại kết
giữa các Giáo Hội ly khai.
Bốn sự kiện sau đây đủ để cho ta thấy rõ hiểu biết về các
Giáo Phụ có tầm quan trọng như thế nào đối với việc thấu hiểu đức tin Kitô
giáo:
A. Sự kiện đầu tiên là mối liên hệ chặt chẽ, không thể tách rời giữa Kinh
Thánh, Cựu và Tân Ước, và Giáo Hội của các Giáo Phụ. Thánh Kinh là điểm qui
chiếu hàng đầu của đức tin, nhưng đó là Thánh Kinh đã được đón nhận, được đọc
trong Giáo Hội, cộng đồng các tín hữu, được đức tin của Giáo Hội soi sáng và
được Giáo Hội giải thích. Làm sao chúng ta có thể biết được tác phẩm này của
thế kỷ thứ I là thuộc Thánh Kinh, là lời được linh hứng chứ không phải tác phẫm
kia mặc dầu được viết cùng thời gian đó, nếu Giáo Hội thế kỷ II đã không ấn
định "qui điểm" của Tân Ước nghĩa là xác định, ít ra là trong những
gì chính yếu, đâu là những tác phẩm diễn tả đích thật sứ điệp tông đồ, đồng
thời gạt ra những tác phẩm khác?
Các Giáo Phụ đã đón nhận Thánh Kinh từ Giáo Hội các Tông
Ðồ. Nhưng chính các Ngài đã truyền đạt Thánh Kinh cho chúng ta, vì các Ngài đã
là những người đầu tiên học hỏi, chú giải và suy niệm Thánh Kinh. Khi chúng ta
đọc, hiểu Thánh kinh theo như Giáo Hội trình bày cho chúng ta hôm nay, là chúng
ta gắn bó với cách đọc, cách hiểu của Giáo Hội cổ thời, vừa nối dài và làm cho
thêm phong phú dưới ánh sáng của kinh nghiệm riêng của mỗi người. Mà đồng thời
vẫn luôn lấy nó làm kim chỉ nam.
B. Chính Giáo Hội của các Giáo Phụ đã đem lại cho chúng ta những "tuyên
tín" nền tảng của tất cả cộng đồng Kitô Hữu trong các Công đồng chung đầu
tiên: Nicée (325), Constantinople (381),
Ephèse (431), Chalcédoine (451). Kinh Tin Kính mà chúng ta tuyên xưng trong
Thánh Lễ chính là bản tuyên tín của Công Ðồng Nicée, và được Công Ðồng
Constantinople bổ túc, vì thế mỗi lần tuyên xưng là chúng ta được dìm vào trong
đức tin của Giáo Hội thế kỷ IV. Là những vị đã hăng say bảo vệ và tuyên xưng
đức tin lãnh nhận từ các Tông Ðồ, với tất cả sự trong sáng và chính xác có thể
có được, các Giáo Phụ thực sự là những "người cha trong đức tin" của
chúng ta! Không thể tách rời các Giáo Phụ khỏi lời tuyên tín của Giáo Hội, các
Ngài là kho tàng chung mà các Giáo Hội Kitô quan trọng đều có quyền thừa hưởng,
là những "tiến sĩ chung" của đức tin.
C. Giáo Hội của các Giáo Phụ cũng đặt ra những cơ cấu nền tảng cho Phụng Vụ
Giáo Hội, chính vì thế mà mọi canh tân phụng vụ, mọi cải cách về phụng vụ khi
cần thiết, đều phải thường xuyên tham chiếu Giáo Hội của các Giáo Phụ về khía
cạnh này. Giáo Hội không hề nghĩ rằng các hình thức cử hành phụng vụ phải giữ y
nguyên, bất di bất dịch qua các thế kỷ, lịch sử về phụng vụ trong Giáo Hội thời
các Giáo Phụ, ngay từ đầu đã chứng minh điều đó, tuy nhiên có những cơ cấu, nền
tảng cần phải giữ gìn nguyên vẹn, những cơ cấu làm nền cho các truyền thống
phụng vụ lớn ở Ðông Phương và Tây Phương. Cả về điểm này Giáo Hội của các Giáo
Phụ vẫn là người dẫn đạo thiết yếu.
D. Cuối cùng, chính giữa lòng Giáo Hội, các Giáo Phụ, mà cơ cấu các thừa tác
viên chức thánh đã được thiết lập: Chức Giám Mục, Linh Mục, Phó Tế. Cơ cấu này
chưa được định hình rõ ràng trong Tân Ước. Các Kitô Hữu luôn luôn sống những
thực tại mà Giáo Hội của những thế kỷ đầu đã thiết lập, cũng vì thế Giáo Hội cổ
thời không phải là một thế giới xa lạ đối với các tín hữu hôm nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét